CHỤP HÌNH THÌ ĐƯA TIỀN ĐÂY
Thứ hai, 02/02/2015 08:40
(CATP) Đó là câu mà nhiều du khách nhận được khi thăm, chụp ảnh một số làng đồng bào thiểu số tại miền Trung - Tây nguyên, hay khi ra tận Sa Pa (Lào Cai)... Khách bất ngờ và ngỡ ngàng khi mới rút máy ảnh ra, háo hức chụp những khoảnh khắc đẹp ở các vùng đất lạ, cảnh sinh hoạt của đồng bào thì bất ngờ bị “đối tác” ngoảnh mặt quay đi và đòi tiền. Khi tới những bản làng heo hút ở Đắk Lắk, Kon Tum, Gia Lai là những đồng bào M’nông, Ê Đê, Gia Rai, Xê Đăng, Chăm hay là người Tày, Nùng, Mường ở Tây Bắc hay Việt Bắc, chúng tôi đều thoáng nghe những câu nói như vậy, kể cả các em nhỏ.
Cái gì đã làm đầu óc non nớt của các em, sự chất phác, thật thà vốn có của ba mẹ chúng bị “biến dạng” trước cuộc đời này? Đồng tiền đã buộc họ thay đổi suy nghĩ hay vì một lí do gì khác? Quá đáng hơn, một vài thanh niên trai tráng trong làng sẵn sàng đe dọa, hành hung các vị khách ở xa tới nếu họ chụp hình mà không cho tiền. Họ còn “thay mặt” trưởng buôn, trưởng thôn ra “án phạt” với du khách, chỉ để kiếm tiền đi uống rượu giải sầu sau những giờ lên rẫy.
Một người bạn của chúng tôi hay tác nghiệp ở vùng sâu vùng xa kể rằng, khi tiếp xúc với người vùng cao, anh phải đổi rất nhiều tiền lẻ để cho tụi nhỏ ăn bánh mới được chụp hình. Anh bạn này cho biết, một số nhà nhiếp ảnh hay cho tiền đồng bào để họ “diễn” như thật. Điều đó mang đến những khuôn hình đẹp, nhưng vô hình trung đã làm một số người quen với kiểu ứng xử “tiền trao cháo múc”.
Vẫn biết “một con sâu làm rầu nồi canh”, nhưng nét đẹp của người vùng cao trong mắt du khách đang giảm đi ít nhiều.
AN HÒA
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Giáo viên ở đây xinh thế
Hôm nay lớp có một số giáo viên đến dự giờ.
Cô giáo và các bạn học sinh đã chuẩn bị tất cả tình huống có thể xảy ra để buổi học diễn ra được "an toàn".
Nửa tiếng trôi qua êm đẹp, còn 15 phút nữa là hết giờ, cô giáo liền hỏi học sinh câu hỏi cuối cùng:
- Bây giờ cô sẽ viết một vài từ tiếng Anh lên bảng, các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Việt nhé.
Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết các từ.
- Và bây giờ ai sẽ dịch được những từ này?
Tí lập tức giơ tay.
Cô giáo nhìn quanh lớp nhưng ngoài Tí ra thì chẳng có ai giơ tay cả đành chỉ định Tí phát biểu.
Tí rất tự tin trả lời :
- Giáo viên ở đây xinh thế nhỉ.
- Cái gì, em nói cái gi ? Em ra ngay khỏi lớp !
Tí thu gom sách vở xong và thì thầm vào tai thầy giáo dự giờ:
- Thầy đã không biết thì đừng có nhắc bài cho em chứ.!!!..............
sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét