XẺ DỌC TRƯỜNG SƠN
TRÍCH ĐOẠN BÀI VIẾT CỦA TẠ VĂN SĨ.
……
Xe bò lên đỉnh Lò Xo. Đến cầu Đắk Chè, chúng tôi phải dừng lại chụp
hình, vì ở đây đẹp quá. Thác Đắk Chè từ trong ruột núi cheo leo trào ra đổ ào
xuống ngang đường một dòng nước mát trong lành, bọt tung cười trắng xoá. Nước
chui qua cầu rồi dội tiếp mấy tầng xuống sâu hun hút phía dưới xa kia. Đúng là
cảnh: -"Đường lên Đắk
Xút, Đắk Pao/ Đèo leo ngọn thác, cầu treo mặt ghềnh". Có thể câu thơ này ngày xưa Tố Hữu đã viết ngay chính nơi
đây?
THÁC DAK CHÈ
Rời thác Đắk Chè, chúng tôi lại thêm
một thú vị khác khi gặp cầu Đắk Zôn. Cầu
Đắk Zôn nằm dưới chân đèo Lò Xo về phía bắc, là điểm phân ranh giữa hai tỉnh
Kon Tum và Quảng Nam, đồng thời cũng là nơi giao thoa giữa hai vùng khí hậu
Đông và Tây Trường Sơn. Cầu dài 123 mét, gồm 5 nhịp bẻ cong một vòng cung bán
nguyệt, được thiết kế theo kết cấu bê-tông dự ứng lực. Khách du đi bắc về nam
trên cung đường này chắc chắn sẽ thích thú khi bất ngờ bắt gặp một chiếc cầu
con con bắt qua khe núi hiểm trở cong cong như nửa vành trăng khuyết. Có phải
khi thiết kế, các kỹ sư cầu đường của chúng ta có ý nghĩ thâm thúy và đầy lãng
mạn rằng sẽ lấy đó làm điểm nhấn chỗ phân ranh đông tây Trường Sơn và là quà tặng mĩ quan cho khách đi vạn
dặm? Cầu Đắk Zôn, thác Đắk Chè, đèo Lò Xo, dốc Cổng Trời, núi Tráng Sĩ, ngục Tố
Hữu... sẽ tạo thế liên hoàn cho một khu tham quan du lịch sinh thái trong tương
lai.
…………….
THÁC DAK CHÈ
CẦU DAK CHÈ